Câu thành ngữ “Dao sắc không gọt được chuôi” có lẽ phù hợp để nói về sự bất lực của người cha trong truyện ngắn này. Ông là tiến sỹ tâm lý học, đã lập luận và giải quyết hoàn chỉnh nhiều vấn đề giáo dục trong giới vị thành niên, đã xuất bản nhiều cuốn sách, là thầy của những học trò xuất sắc trong giới nghiên cứu khoa học. Nhưng với cô con gái bỏ nhà đi bụi thì sao? Dù đã rất kiên nhẫn, tìm mọi cách lôi kéo con ra khỏi con đường lầm lạc, thậm chí phải đóng vai cả khách làng chơi để thâm nhập...
Qúy vị thính giả thân mến! Trong buổi đọc truyện hôm qua chúng ta đã thấy được những hình ảnh đầu tiên của các chiến sỹ nhỏ đội thiếu niên trinh sát Trung...
Những ngày còn lại với sông Di, Ân nhận ra sổ ghi chép của mình đã kín chữ, và dày đặc những tính từ. Cậu cũng nhận ra ruồng rẫy giọng điệu nữ tính là...
Những tin nhắn của Tú bắt đầu làm Ân thấy tức tối. Cậu không muốn mình trở thành kẻ nằm dưới gốc sung há miệng chờ trái rụng. Từ lúc cậu rời Sài Gòn cho...
Bọn Ân đã tới hồ Thiên. Cái hồ ở giữa rừng già, heo hút biên giới, đầy rẫy những tàn tích chiến tranh. Bọn Ân gặp ông già đã chiến đấu ở hồ Thiên và để...
Ba người bọn Ân đã tới Trấn Biên của sông Di. Cậu nhận được tin Tú đưa vợ tới phòng khám sản khoa như một thằng đàn ông bình thường, vậy mà sao cậu không...
Sông Di đoạn Trung Sơn từng xảy ra tranh đoạt quyền hành của hai họ lớn Nguyễn và Trương trong triều đình nên hai họ ra lệnh ngăn dòng giữa dãy Trung Sơn....
Năm nào cũng có lễ thả đèn trên sông Di, tưởng nhớ những người đã khuất vì bom đạn. Vùng đất này cũng đầy những thương tích. Sông Di giấu mặt dưới lá,...
Bọn Ân tới đoạn sông Di bị sông Lạc cắt xéo qua như hai nét tạo thành chữ X. Nơi có loài ốc Bụt quý hiếm. Ốc đắt như vàng khiến cho ngư dân hai dòng sông...
Gặp những người trong hội pê đê, Ân chợt nghi ngờ điều gì đã giúp mình không phơi bày bản thân, bộc lộ thiên tính như nhóm người kia? Là kì vọng của mẹ...
Ân đi tìm chị Ánh mà giờ đây chính cậu cũng không còn nhớ gương mặt chị. Không còn tăm hơi tin tức gì của chị, cả sông Di giờ đây cũng khác xa trong miêu...