Đại dịch Covid-19 kéo dài đã ảnh hưởng lớn đến những lao động tự do, khiến nhiều người mất việc làm. Vì vậy, ngoài nỗ lực tìm việc làm, họ cố gắng thắt chặt chi tiêu, chờ hết dịch để trở lại với công việc mưu sinh thường ngày.
Việc ít, thu nhập giảm
TP Bắc Giang là nơi mưu sinh của nhiều lao động tự do như: Bán hàng rong, xe ôm, bốc vác, xích lô...Tuy nhiên, do ảnh hưởng của dịch Covid-19 nên nhiều khu vực, huyện lân cận phải cách ly, phong tỏa khiến thu nhập của nhiều lao động giảm, thậm chí không có việc làm. Hành trang kiếm sống của ông Lê Đại Lâm ở đường Cao Kỳ Vân, phường Trần Nguyên Hãn (TP Bắc Giang) là chiếc xe máy cũ.
Lao động tự do chờ việc tại khu vực đường Nghĩa Long (TP Bắc Giang).
Ông Lâm làm xe ôm được hơn 16 năm nay. “Bến đỗ” của ông là một điểm chờ xe buýt trên đường Xương Giang. Theo ông, chưa bao giờ việc mưu sinh khó khăn như dịp này. Trước khi dịch bùng phát, trừ chi phí mỗi ngày thu nhập của ông còn được khoảng 250 nghìn đồng. Hôm nào may mắn gặp được khách đi tuyến huyện thì nhiều hơn chút. Nhưng khoảng 2 tháng nay, ông phải ở nhà thực hiện việc phong tỏa nên chẳng được “cuốc nào”.
Lại có thời điểm các chuyến xe khách chưa được phép hoạt động, các huyện lân cận thực hiện việc cách ly, giãn cách xã hội, y tế nên nhiều hôm ông chỉ dắt xe ra ngồi cả ngày lại về. Gần đây, ông Lâm nhận thêm việc ship hàng cho các cửa hàng kinh doanh trên địa bàn TP để có thêm thu nhập. “Vợ ở nhà nội trợ, con làm công nhân phải tạm nghỉ việc, cuộc sống gia đình phụ thuộc cả vào những chuyến xe ôm của tôi. Giờ dịch bệnh thế này, việc ít, thu nhập giảm sút khiến cuộc sống gia đình tôi gặp nhiều khó khăn”, ông Lâm chia sẻ.
UBND tỉnh vừa ban hành Quyết định về việc thực hiện chính sách hỗ trợ người lao động gặp khó khăn do ảnh hưởng của đại dịch Covid-19. Qua rà soát, số người thuộc diện được hỗ trợ khoảng 18 nghìn người, làm một trong số các nghề như: Thu gom phế liệu, bốc vác, xe ôm, vận chuyển hàng hóa, bán vé số, thợ xây, phụ hồ, kinh doanh cửa hàng ăn uống, làm đẹp… Đây là chính sách ý nghĩa, phần nào chia sẻ khó khăn tạm thời với lao động tự do. |
Còn với anh Trịnh Quốc Vương, ở thôn Lẻ, xã Xuân Hương (Lạng Giang), dịch bệnh ập đến, khu vực mở cửa hàng bị cách ly, phong tỏa khiến đời sống gia đình gặp nhiều khó khăn.
Được biết, sau Tết Nguyên đán, anh Vương góp vốn cùng bạn mở phòng khám nha khoa ở tổ dân phố My Điền 1, thị trấn Nếnh (Việt Yên). Từ tháng 5 đến nay, khi dịch Covid-19 bùng phát mạnh ở huyện Việt Yên, anh phải đóng cửa hàng, mất nguồn thu nhập hằng tháng, trong khi tiền thuê nhà đã thanh toán trước một năm, vốn đầu tư mở cửa hàng lớn nên nhiều hôm mất ăn, mất ngủ.
11 giờ trưa ở cổng sân vận động, những cái ngáp dài của anh Phạm Văn Mạnh, tổ dân phố Tân Thành, phường Đa Mai (TP Bắc Giang) cũng đủ cho thấy sự mệt mỏi những ngày qua. Hơn 3 năm nay, công việc hằng ngày của anh là lái xe tải từ nhà sang cổng sân vận động chờ khách gọi chở hàng thuê.
Trước đây, có những lúc thu nhập của anh lên đến 10 triệu đồng/tháng nhưng từ đầu năm đến nay thu nhập chỉ còn khoảng 1/3. Anh chia sẻ: “Công việc ít, thu nhập giảm nên dù đã tiết kiệm tối đa cuộc sống gia đình tôi gặp không ít khó khăn. Tôi chỉ mong cuộc sống sớm trở lại bình thường để con được đi học, công việc ổn định hơn”.
Mong dịch sớm qua
Nhiều lao động tự do khác cũng đang phải gồng mình kiếm kế sinh nhai trong hoàn cảnh khó khăn hiện nay. Họ đa phần không được đào tạo chuyên môn, việc làm bấp bênh, thu nhập thấp, không được chi trả các chế độ phụ cấp...
Khi dịch Covid-19 bùng phát, thu nhập của người lao động tự do bị giảm mạnh, nhiều người mất việc nên đời sống bị ảnh hưởng. Không ít lao động tự do cho biết họ đã trải qua các đợt dịch chưa từng có trong cuộc đời nhưng vẫn lạc quan tin rằng dịch bệnh sẽ sớm qua để trở lại cuộc sống bình thường.
Chị Trần Thị Tuyết ở thị trấn Đồi Ngô (Lục Nam) đã có 3 năm làm việc tại một doanh nghiệp may trên địa bàn huyện Lạng Giang. Khi dịch Covid-19 bùng phát, doanh nghiệp tạm dừng hoạt động, các huyện thực hiện cách ly, giãn cách, việc đi lại khó khăn nên chị phải nghỉ ở nhà.
Trong thời gian này, chị chủ động tìm nhiều công việc thời vụ như bóc gỗ, ship hàng. Chị Tuyết chia sẻ: “Dù khó khăn nhưng hy vọng dịch bệnh sớm được đẩy lùi, trở lại trạng thái bình thường để tôi sẽ tìm được việc làm với thu nhập ổn định”.
Nắm bắt khó khăn của người lao động trên địa bàn TP Bắc Giang, thời gian qua, lãnh đạo TP Bắc Giang đã chỉ đạo các phường, xã vận động xã hội hóa để hỗ trợ tiền, gạo, nhu yếu phẩm cho người dân bị ảnh hưởng bởi dịch. Bằng nguồn xã hội hóa, từ tháng 5 đến nay, 16/16 phường, xã của TP đã tặng hàng chục nghìn suất quà gồm tiền, gạo, nhu yếu phẩm cho người nghèo, cận nghèo, hoàn cảnh khó khăn đột xuất, người thuộc diện cách ly...
Bên cạnh đó, triển khai Nghị quyết số 68/NQ-CP ngày 1/7/2021 của Chính phủ, UBND tỉnh vừa ban hành Quyết định về việc thực hiện chính sách hỗ trợ người lao động gặp khó khăn do ảnh hưởng của đại dịch Covid-19 theo quy định tại điểm 12, Mục II (không có giao kết hợp đồng lao động).
Qua rà soát, số người thuộc diện được hỗ trợ khoảng 18 nghìn người, làm một trong số các nghề như: Thu gom phế liệu, bốc vác, xe ôm, vận chuyển hàng hóa, bán vé số, thợ xây, phụ hồ, kinh doanh cửa hàng ăn uống, làm đẹp, chăm sóc sức khỏe… Đây là chính sách hỗ trợ ý nghĩa, phần nào chia sẻ khó khăn với lao động tự do.
Theo Việt Anh/Báo Bắc Giang
http://baobacgiang.com.vn/bg/doi-song/364688/lao-dong-tu-do-trong-bao-covid-19.html